Đề bài: Một trong những tổn thất không có gì bù đắp được là tổn thất về thời gian”.
Suy nghĩ của anh (chị) về ý kiến trên.
Gợi ý
Cuộc sống quanh ta vốn không bao giờ đứng yên mà luôn vận động theo những quy luật riêng của nó, như mặt biển kia dẫu phẳng lặng nhưng vẫn chứa đựng bên trong biết bao đợt sóng ngầm. Thế nhưng đôi lúc, chúng ta lại quên đi sự vận động không ngừng nghỉ ấy, để thời gian trôi qua một cách vô nghĩa. Phí hoài thời gian chính là ta đã phạm phải sai lầm chẳng thể sửa chữa, bởi: “Một trong những tổn thất không có gì bù đắp được là tổn thất về thời gian”.
Trong cuộc hành trình hàng ngàn năm con người chinh phục thiên nhiên và tạo dựng xã hội ngày một văn minh, sử sách đã ghi chép lại biết bao chiến công, kì tích, biết bao tấm gương anh hùng, bao kẻ đáng chê trách đã gây đau khổ cho nhân dân hay những sai lầm trong lịch sử. Mỗi sự kiện được lưu truyền lại dù mang ý nghĩa tích cực hay tiêu cực thì cũng không ai có thể thay đổi những gì đã qua để sửa chữa từng trang sử sách. Thời gian là thế, cứ trôi đi không chờ đợi bất kì ai, vì vậy mà không ai có thể lấy lại những khoảnh khắc đã trở thành quá khứ. Tổn thất về thời gian chính là sự mất mát thời gian quý báu ấy khi ta không còn biết trân trọng từng thời khắc nhiệm màu mà cuộc đời trao tặng và lãng phí cuộc sống của chính mình. Đó thực sư là tổn thất không thể bù đắp.
Mất đi thời gian quả thực là một tổn thất to lớn bởi thời gian vô cùng quan trọng. Từng giây phút trôi qua cũng là từng bước ta tìm kiếm cho mình một lẽ sống, một vị trí trong xã hội rộng bao la. Chắc hẳn chúng ta vẫn chưa quên Patrick J. McGovern – chủ tịch tập đoàn IDG, đồng thời là một trong sáu trăm tỉ phú hàng đầu thế giới – người đã nhanh chân xuất bản tạp chí PC World tại Việt Nam từ năm 1992, khi lĩnh vực kỉnh doanh truyền thông ở nước ta còn ít được quan tâm. Nhìn vào thành công của McGovern ngày hôm nay, ta không khỏi băn khoăn liệu tập đoàn IDG có chọn được nước cờ tuyệt vời như thế để chinh phục thị trường Việt Nam đầy tiềm nâng hay không nếu ngài Chủ tịch không biết nắm bắt thời gian và đi trước các đốì thủ cạnh tranh. Mỗi giây phút trong cuộc sống đểu chứa đựng một cơ hội. Mỗi khoảnh khắc của niềm vui, nỗi buồn đều giúp ta trưởng thành và tự tin hơn trên COB đường phía trước. Vì vậy, đánh mất đi thời gian là đánh mất những điều giá trị mà ta không thể quay ngược bánh xe thời gian để tìm kiếm lại.
Tuy nhiên, ngay trong chính xã hội mà chúng ta đang sống, vẫn không ít những con người lãng phí cuộc đời mình trong tệ nạn xã hội, hay sống một cách vô nghĩa, không mục đích, không ước mơ, để tuổi trẻ vô giá trôi qua mà không giúp ích được gì cho đời. Cứ như thế, họ sẽ vùi mình vào bóng tối, để tới khi nhận ra sự hữu hạn của một đời người, họ chỉ còn biết hối hận. Những cá nhân như thế thường không biết sống và không có cả niềm tin để sống.
Tổn thất về thời gian là không gì có thể bù đắp được, nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc mãi nuối tiếc về thời gian đã qua. Ai cũng có thể mắc sai lầm, nhưng điều quan trọng không phải là ta cố trở về quá khứ để thay đổi những gì đã xảy ra hay không, mà là cách ta nhìn nhận sự việc để sửa chữa sai lầm trong hiện tại và tương lai, bởi “nơi bạn đang đứng hôm nay hay ngày mai đều là do chính suy nghĩ của bạn dẫn đường” (James Alien). Chúng ta đang sống ở hiện tại, không phải ở quá khứ.
Nhà thơ Tagore đã từng nói: “Hãy để cuộc sống của mình nhảy múa nhẹ hàng trên mép cạnh thời gian giống như giọt sương trên cành lá”. Để thời gian trôi qua không vô nghĩa, ta cần sổng hết mình và tận hưởng cuộc sông, để trở nên có ý nghĩa với thế giới quanh ta. Không phải làm nên lịch sử hay thành công vẻ vang trên thương trường mới giúp ích được cho cuộc đời. Gấp tờ tiền cẩn thận và đặt vào tay đứa bé ăn xin, hay dắt cụ già qua đường,… chính là cách ta làm thời gian có ý nghĩa.
“Một trong những tồn thất không có gì bù đắp được là tổn thất về thời gian”. Quả thực vậy, tôi cũng đã có lúc phí hoài thời gian như nhận vật Thỏ trong câu chuyện “Rùa và Thỏ”, để rồi chợt nhận ra con đường phía trước còn rất dài và nhiều thử thách. Vì vậy mà tôi trân trọng từng khoảnh khắc cửa hiện tại trên con đường tôi đang bước đi.
Thời gian đã trôi qua không thể lấy lại được. Điều quan trọng là chúng ta sống sao cho mỗi phút giây đều có ý nghĩa. Xin gửi lời cám ơn đến thời gian, vì nhớ đó con người biết quý trọng hơn cuộc sống.
Theo :Nguyễn Thanh Bình
(12CV Chuyên Lê Hổng Phong -Tp.HCM)
Xem thêm tuyển tập đề : Nghị luận xã hội
Cô ơi cho em hỏi bài thơ giã gạo sử dụng phong cách ngôn ngữ nào ? Phương thức biểu đạt chính ạ? Câu 2 : thi nhân xưa thường mượn mùa thu để thổ lộ lòng mình , em hãy làm sáng to qua chùm thơ thu của nguyễn khuyến ạ. Cô cho em cái dàn ý ạ